Trong kinh nói, sở dĩ kiếp này mình bị người nào đó hại là do kiếp trước mình đã hại người ta. Vậy nếu trong hiện tại, một đứa con hay chửi mắng, thâm chí đánh đập cha mẹ mình, thì có phải do kiếp trước cha mẹ đã làm như vậy với đứa con, nên giờ phải trả nghiệp?
Trong trường hợp này đứa con có mang tội bất hiếu hay không? Hay cha mẹ phải trả nợ cho huề?
Như kinh Phật thường nói : ” Con cái khi được sanh ra làm con của cha mẹ thời đều do 4 nhân là : Báo ân, Báo oán, Trả nợ, Đòi nợ “
Báo ân : là con đối với cha mẹ đời trước có mang ân, vì báo ân nên đến làm con, trọn đời phục dịch nhọc nhằn, khiến cho song thân khi sống còn được phụng dưỡng an vui, lúc qua đời được chôn cất, cúng tế hoặc con làm những việc giúp nước an dân, danh nêu thanh sử, để cho thiên hạ đời sau nhân kính người mà mến trọng cả cha mẹ. Đời nay con cháu thảo hiền đều thuộc về hạng ấy.
Báo oán : là cha mẹ đối với con đời trước có điều phụ nghĩa, nó mới đến làm con để báo oán. Khi còn nhỏ con đã sanh lòng ngỗ nghịch, lớn lên lại gây họa làm lụy cho cha mẹ; khi cha mẹ còn sống, không cung phụng tử tế đôi khi còn mắng chửi, đánh đập. Thậm chí có khi, con nắm quyền cao chức trọng rồi làm điều trái phép, khiến cho nhà cửa nát tan, dòng họ diệt tuyệt, mồ mả bị đào xiềng, để thiên hạ đời sau nhân chửi mình mà ghét luôn cả cha mẹ.
Trả nợ : là đời trước con có thiếu tiền của nơi cha mẹ, vì trả nợ nên đến làm con, nếu số thiếu nhiều thì trả đến mãn đời cha mẹ, thiếu ít hoặc đến nửa chừng rồi đi (chết) như con học vừa thành danh thoạt chết mất, buôn bán mới vừa được lợi bỗng lìa trần.
Đòi nợ : là đời trước cha mẹ có thiếu tiền nơi con, nay nó đến làm con để đòi lại. Như số nợ nhỏ thì cha mẹ chỉ tốn tiền cho con ăn mặc, thuốc men, học hành, cưới gả, và dạy bảo đủ điều muốn cho mai sau thành người, nhưng vì kỳ hạn đã mãn, nó liền qua đời. Nếu số nợ lớn, có khi đứa con xài phá tiêu tan hết sự sản của cha mẹ mới thôi.
Trong kinh Báo ân cha mẹ có nói :” Công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ vô lượng vô biên thì tội lỗi bất hiếu cũng vô biên vô lượng “.
Tuy nhiên, trong kinh Pháp Cú Phật cũng dạy : ” Lấy oán báo oán, oán chất chồng, lấy ân báo oán, oán tiêu tan.” Cho nên, người làm cha làm mẹ nên tự quán chiếu thấy rõ các nhân duyên của mình với đứa con hiện tại, tự mình sám hối nghiệp của đời trước, gắng sức tu hành để bỏ qua tất cả lỗi lầm của người con, làm được như thế thì tự nhiên oán thù sẽ mất .
Còn những đứa con hay chửi mắng, thâm chí đánh đập cha mẹ mình thì cũng nên thực tập phép quán chiếu cái công ơn sanh dưỡng của cha mẹ rất là to lớn không thể sánh với bất cứ điều gì khác trên đời. Đôi khi nhờ phép quán chiếu này, mà cái phẩm chất đạo đức hiếu thảo vốn dĩ đều có trong mỗi chúng ta sẽ giúp những người con ấy không còn ngỗ nghịch với đấng sanh thành nữa . Nếu làm được như thế thì oán thù từ nhiều kiếp trước cũng sẽ tự mất.
Bạn quan tâm đến việc như là con chửi mắng hay đánh cha mẹ thì có mang tội bất hiếu hay không ? thì câu trả lời của chúng tôi là có. Tuy nhiên, trừ tội ngũ nghịch (giết cha mẹ) phải đọa Vô gián địa ngục, còn các tội bất hiếu khác đều có thể sám hối.
(nguồn thegioiphatgiao.net)